Tái sinh thực tại là cuốn sách sẽ làm thay đổi cuộc sống của không ít người. Thông qua những bài viết được tổng hợp từ những cuộc trò chuyện của tác giả Anthony de Mello, độc giả sẽ nhận được những bài học giá trị. Tác giả trả lời những câu hỏi về những vấn đề gần gũi, đời thường, giúp chúng ta lý giải những khúc mắc, như làm sao để thực sự hạnh phúc, bản chất của nỗi buồn, sự cô đơn, tình yêu… để có được một cuộc sống trọn vẹn, hạnh phúc hơn Trích đoạn sách hay: Nếu có thể nghe được thì bạn có thể lĩnh hội được nó. Ấy vậy mà lắng nghe không phải là chuyện đơn giản như bạn vẫn tưởng đâu. Tại sao à? Bởi chúng ta luôn lắng nghe trên cơ sở những quan niệm mặc định, những lập trường mặc định, những thành kiến mặc định. Tuy nhiên, lắng nghe cũng không có nghĩa là nuốt từng lời. Đó là sự cả tin. “À, ông ta nói vậy thì mình sẽ chấp nhận như vậy.” Lắng nghe không phải là nuốt từng lời, không phải là đả kích. Cũng chẳng phải là đồng tình. Lắng nghe có nghĩa là tỉnh táo. Hãy tỉnh táo. Hãy cảnh giác. Lắng nghe bằng tâm trí tươi mới. Chuyện này cũng không dễ ‒ lắng nghe bằng tâm trí tươi mới, không có thành kiến, không có những công thức mặc định. Tôi sẽ nói cho bạn biết sống như một ông vua là như thế nào. Họ đang không hề sống như những ông vua, họ là những nô lệ. Lúc nào cũng sợ cái này hãi cái nọ. Nhìn mặt họ trên ti vi mà xem. Chúa ơi. Những ông vua bà chúa đó, nhìn mặt họ trên ti vi mà xem. Bạn sẽ nhận ra ngay. Anh ta đang sợ hãi. Bạn biết tại sao anh ta sợ hãi không? Bởi anh ta thèm muốn quyền lực, vậy đó. Anh ta thèm muốn thanh thế. Anh ta thèm muốn danh vọng. Anh ta đang không hề sống như một ông vua. Để tôi nói cho bạn biết sống như một ông vua nghĩa là như thế nào: Là chẳng hề biết đến lo âu. Là không còn bất cứ xung đột nào bên trong. Không căng thẳng, không áp lực, không buồn bực, không đau đầu. Nếu vậy thì bạn còn lại gì? Hạnh phúc, thuần túy hạnh phúc. Bạn không thể đạt được hạnh phúc. Biết tại sao không? Bởi bạn có nó rồi. Ngay bây giờ bạn đã có nó rồi. Nhưng toàn bộ thời gian qua bạn đang chặn nó lại bằng sự ngu ngốc của mình. Bạn đang chặn hạnh phúc lại. Đừng chặn nó nữa và bạn sẽ có được nó. Nếu tôi có thể chỉ cho bạn cách loại bỏ mọi xung đột, lo âu, căng thẳng, áp lực, mọi cảm giác trống rỗng, cô độc, tuyệt vọng, mọi cơn trầm cảm và đau đầu ‒ nếu bạn có thể loại bỏ tất cả những thứ đó, vậy thì bạn còn lại gì? Hạnh phúc thuần túy, tuyệt đối, đó là thứ bạn sẽ có được. Khi đôi mắt không còn chướng ngại thì ta sẽ có khả năng nhìn. Khi đôi tai không còn chướng ngại thì ta sẽ có khả năng nghe. Khi cái miệng không còn chướng ngại thì ta sẽ có khả năng nếm. Khi tâm trí không còn chướng ngại thì ta sẽ có được sự thật. Và khi trái tim không còn chướng ngại thì ta sẽ có được niềm vui và tình yêu. Bạn có nó, nhưng nó đang bị cản trở. Lắm lúc tôi nghĩ chuyện này cũng phần nào giống như cái cách chúng ta nhìn nhận mẹ mình vậy. Bà mẹ nào cũng có những ý kiến hay và những ý kiến dở. Thế nhưng, bất luận ra sao, chúng ta đều yêu thương họ. Đôi khi chúng ta không để ý lắm đến lời mẹ mình đang nói. Bà thuộc về một thế hệ khác. Và đôi khi chúng ta tiếp thu một phần kiến thức rộng lớn của bà, học cách đánh giá ý kiến nào hay, ý kiến nào dở, và chúng ta yêu thương bà vì chính con người bà. Bởi khi bạn buồn bực, kính viễn vọng của bạn bị mất nét. Khi bạn buồn bực, cửa sổ của bạn bị mờ. Và thật ngây ngô làm sao, lúc này bạn lại tìm cách sắp thẳng lại tất cả các tòa nhà bởi cửa sổ của bạn bị nhòe do nước mưa. Chúng ta có thể lau sạch cửa sổ của mình trước không? Đó chính là điều mà tôi đang cố gắng nói với bạn: hãy lau sạch lăng kính mà bạn sử dụng để nhìn người khác. Khi ấy, bạn sẽ biết mình cần làm gì và không cần làm gì.