Mỗi cuốn sách là một hành trình, nhưng cuốn sách này là một hành trình miên viễn, đi đến mọi nơi và cũng không hề đến đích.Cuốn sách mở đầu bằng những đề cập đến trạng thái âu lo mà hầu hết đều ai cũng muốn né tránh. Nó làm gẫy rạn niềm tn phổ biến,nói đến những điều được coi là thiêng liêng với thái độ bất kính và mỉa mai. Giống như muốn chuốc lấy thất bại, Alan Wats còn đề xuất một điều tưởng chừng như nghịch lí rằng: Nỗi bất an vừa là một dạng tâm bệnh vừa là một cánh cửa dẫn lối đến một thực tại vô hình, đó là cũng là nơi duy nhất có chứa những phương thuốc chữa lành cho nỗi sợ hãi và bất an.